Anh hay dối Em Biển luôn im sóng Trời xanh xanh, én chao nghiêng mỗi ngày Sinh Tồn bồng bềnh như thiên thạch trôi Anh say mê giữ tài nguyên vũ trụ.
Em giận anh rằng không biết nói dối Lần trước ghé thăm em đã hỏi rồi Không bờ, sóng sẽ về đâu hỡi Anh? Không bờ! Chẳng có sóng cho người gọi.
Không sóng! Còn người không biết nói dối? Con còng vô cớ cho người cợt đùa? Trang thư xanh đâu thành màu bất tận? Chuyện Tình Biển không còn cho ai hát.
Không sóng! Biển hoá u tối vô tận Và trời thành kiếp địa ngục xa xăm. Ðừng lo lòng em mà quên một nhẽ Biển có sóng lịch sử mới đậm màu.
St:09/02/2005
Ha ha... bài này làm từ 2005, trong đợt ra Sinh Tồn (1 trong các đảo thuộc quần đảo Trường Sa, có bộ đội ta trú đóng). Hôm đó, đúng vào ngày sinh nhật của mình và cũng đúng vào ngày mồng một tết Nguyên Đán. Tủi ghê! Đã không ở đất liền thì chớ... lại không được mừng sinh nhật nữa chứ... đúng là sinh nhật có 1 không 2 mờ... cả đời sẽ không có sự lặp lại nữa rùi. Nhưng rõ ràng, mình hoàn toàn lột xác sau khi về lại Hà Nội vào ngày 15 tháng giêng (hãn kịp chơi đào tết). Nếu bây giờ làm thơ về đảo, sẽ làm khác... và chắc chắn sẽ làm... giờ tạm thời cứ dùng bài này đã.
Anh nằm xuống rồi! Anh tan vào hư vô vô tận rồi! Là cõi bình yên vĩnh cửu phải không anh... nhưng biển! Anh ơi! Biển đang cồn cào dữ dội sóng... Và em, phải làm gì? Anh bỏ thằng em mà không một lời tạ từ... vứt thẳng em lại nơi thế sự... thế sự thật gian nan lắm sự. Vạn sự trở về không! Giống như anh... em sẽ chọn cách đó... cách anh đã ngã xuống cho con sóng vỗ nhịp bình yên muôn đời! Bài thơ này, em làm tặng anh khi nghe anh tâm sự về chuyện tình của anh... mãi mãi anh không nhận được...
Không cầu nguyện anh ban phát bình yên và an lành. Phải là tự em... anh tròn bổn phận rồi... giờ tới phiên em hoàn thành nhiệm vụ của mình trong mấy mươi năm cuộc đời ngắn ngủi này... và sẽ cùng anh hoà vào tiếng ca vĩnh hằng của sóng... biển... thái bình! Hẹn gặp anh sau nhé... nhé... nhé...!!! Một giọt nước mắt vô tình lặng lẽ trong tiềm thức...!
Nguyễn Lê Đoàn
|
|
No comments :
Post a Comment