Đang xem bài trong chuyên mục: Chuyện lính
Showing posts with label Chuyện lính. Show all posts

30.6.14

Nhật kí lính – kho đạn trên đỉnh núi (P2)




Đến vị trí đủ xa, mình đứng dậy, lững thững đi xuống thẳng hướng mục tiêu. Vừa đi vừa hát và nhảy nhảy, để tỏ thái độ tự nhiên, vô tư, không có ý đồ gì. Cách mục tiêu khoảng 10m, thấy nhau rồi, nhưng mục tiêu hạ súng xuống, đứng nhìn. Nhận diện ban đầu, mục tiêu mặc áo dân tộc Êđê, đóng khố, da đen chũi, đeo dao (dạng dao phát cây) bên trái, tay phải nắm đầu khẩu AR15. Mình đi tới gần hơn, cười cười, nói:

- Đồng bào đi đâu đấy?

- Mình đi săn thôi.

- (hoá ra biết tiếng Kinh) Đi săn à? Săn được gì chưa? Đây là khu vực bộ đội làm nhiệm vụ, làm gì có gì mà săn?

Nhật kí lính – kho đạn trên đỉnh núi (P1)




25 tháng Chạp, 2001, vẫn chưa nhận được lệnh của Sư, Trung đoàn cho đội rà, phá bom, mìn rút quân về đơn vị ăn Tết. 9 tháng rồi. 9 tháng ròng rã trong rừng sâu núi thẳm giữa Đông và Tây Nam Trường Sơn, không bóng người. Quay ra quay vào chỉ mấy chục mống, vui buồn với nhau. Đoàn kết lắm. Thương yêu nhau lắm. Không hề có cuộc mất lòng, xô xát nào. Chẳng những công việc, mà chuyện lớn bé gì cũng sẻ chia cho nhau. Từ chuyện gia đình, xóm làng, quê hương... đến chuyện thời bé, thuở học trò và những chuyện tình “không biên giới.”

Nhật kí lính – cứu đồng đội trôi sông (P3)



Mình ngồi thừ ra, nhìn bụng thằng Nhít, rồi bảo thằng Hiền: Em kéo lưng nó lên đùi em, để bụng nó ngửa lên đi. Thằng Hiền ngập ngừng: Anh định đạp nó à? Phì cười, bảo: Không. Cứ kéo lên đi. Mình cúi xuống, cắn rốn thằng Nhít và nhay nhay (vì tay mỏi và yếu rồi, không đủ sức véo). Độ ba bố lần, thấy thằng Nhít khẽ đưa tay lên bụng, miệng rên, đau quá, đau quá. Mắt vẫn nhắm nghiền. Mình mừng quá, nhẩy tưng tưng lên, sống rồi, sống rồi. Biết đau là sống rồi...! Thằng Hiền nghệt mặt ra, chẳng hiểu gì, nhưng cũng cố cười...

Nhật kí lính – cứu đồng đội trôi sông (P2)




Chạy tìm đường phi xuống sông. Vừa chạy vừa lẩm bẩm: Nhít ơi, không được chìm nhé. Mày chìm, là anh không vớt được đâu. Không biết có phải mình khóc không, thấy mắt cứ nhoè nhoẹt, mờ mờ. Ra tới dòng một rồi (tầm nhìn đã thoáng), vẫn không thấy tăm hơi thằng Nhít đâu. Tưởng nó bị cuốn qua bên kia bãi bồi rồi (tức là sang nửa sông phía bờ bên), nên bị lấp bởi bãi bồi, không nhìn thấy. Nhưng chắc chắn không thể trôi nhanh hơn mình chạy được. Cùng lắm là bằng nhau, thì vẫn phải thấy nó chứ. Hay nó bị chìm nghỉm rồi! Tiếp tục bơi ra dòng hai, đứng trên một tảng đá quan sát, hi vọng thấy nó phất phơ trên mặt nước. Không thấy! 


Nhật kí lính – cứu đồng đội trôi sông (P1)





Những ngày giáp Tết Nguyên Đán 2001, mai vàng bờ bên kia dòng Sesan (thuộc vùng sông Mêkông) nở vàng choé. Mặc dù khoảng cách con sông rất lớn, nhưng vẫn thấy rõ màu vàng rực rỡ của mai rừng mọc san sát nhau ở bìa rừng, cạnh bờ sông. Cây mai rừng to lắm, đến 4-5m trở lên, chứ không nhỏ nhắn như mai cảnh.

Lạ thật! Cùng vùng địa lí, thổ nhưỡng, chỉ cách một con sông, mà phía bờ bên này tuyệt đối không có mai.


Định dạng nhanh toàn Blog

Bản quyền thuộc Người lính Việt,Blogger-@2014-Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024,tỉ lệ 100-125%.

Trang chủ | About Me | Chuyên trang video quân đội | Chuyên trang người lính với cộng đồng | Liên hệ