7.6.08

Phút soi lại lòng mình 1 (Entry for June 06, 2008)





Cảm ơn các bạn trẻ, đa phần các bạn đọc blog của tôi đều còn rất trẻ, có người Việt, người Hoa, có người Nam, kẽ Bắc, có cả những Du học sinh, và các bạn trong nước...

Tôi nhận được nhiều lá thư gửi từ các bạn, tuy một số không trả lời lại được vì quá nhiều, phần nữa các ý kiến đó tôi cũng đã viết trong các bài trên blog. Tôi mong các bạn luôn thông cảm một điều nhỏ, tôi không thể add bất cứ ai có blog không đầy đủ thông tin (ví như: Blog mới làm, blog còn ít thông tin thân nhân vì ít bài viết, tôi chỉ sợ rằng, add rồi thấy điều không hay như kích động, ăn nói không lấy chữ tôn trọng làm đầu, chỉ trích Đảng & nhà nước (mặc dù tôi không thuộc Đảng cộng sản VN). Xin một lần nữa thứ lỗi vì nhiều bạn đọc mà tôi chưa đồng ý accept, tôi sẽ tự làm khi thấy phù hợp, đúng lúc. Xin tặng các bạn bài này của t/g Duy Tuệ!

Tuổi trẻ có nhiều năng lượng sống
Nên cần xác đinh mục tiêu lớn
Mục tiêu liên quan đến toàn nhân loại
Và tin chắc vào khả năng vô tận nơi tâm mình
Niềm tin này phải mãnh liệt phải say sưa mới được.


Nếu thiện hữu hướng mình trong tương lai
Là một nhà văn
Hãy là một nhà văn có thể làm thay đổi lòng nhân loại với quê hương của mình
Nếu là một nhà buôn
Hãy nên là một nhà buôn hữu ích cho loài người
Nếu là một hướng dẫn viên du lịch
Hãy nên là một hướng dẫn viên lôi cuốn nhất thế giới
Nếu là nhà khoa học
Hãy nên là một khoa học gia góp phần thay đổi hoàn cầu
Nếu là một nhà báo
Hãy nên là một nhà báo làm cho thế giới khâm phục
Nếu là một nhà văn hóa
Hãy nên làm cho thế giới học được gì từ văn hóa của dân tộc mình
Nếu là một nhà chính trị
Hãy làm cho thế giới kinh ngạc về con tim và trí tuệ của mình cho dân tộc cho loài người
Nếu là một nhà quân sự
Hãy để cho toàn nhân loại cúi đầu ngưỡng mộ
Cứ như vậy…

Đừng bao giờ đặt mục tiêu của đời mình vì tiền bạc hay danh vọng
Dù cho thiện hữu đang làm để kiếm miếng cơm manh áo
Hãy đặt mục tiêu vì lợi ích loài người trước hết.
Đừng tin vào tài lanh lợi
Chỉ tin vào sự bền chí làm việc không mệt mỏi
Đừng tin những gì mình đã học
Chỉ dựa vào trực giác của mình lúc hữu sự
Trực giác là khả năng tự nhiên trời ban.

Khi ngã xuống
Hãy nhìn vào tâm mình vô tận
Và tin rằng có Trời, Phật hiểu và thương mình
Rồi dùng ý chí đứng lên đi tới.
Đừng theo con đường mòn của người đi trước
Dù hiện lớp lớp người đang theo
Bởi nếu như vậy
Thiện hữu cũng chẳng làm ra sự thay đổi nào
Hãy tự tâm trực giác của mình mà sáng tạo.
Trong tâm trực giác
Không chứa kinh nghiệm
Nên sáng tạo là sáng tạo chứ không phải coppy
Người coppy không thể làm cho thế giới thay đổi.
Đừng sợ sệt e-dè hay dừng lại khi ai đó cản ngăn
Bởi mục tiêu thiện hữu đưa ra là lợi ích cho loài người.

Trên đường đi
Đừng dừng lại cãi nhau với ai đó
Đừng dừng lại khi có vật cản đường
Mỗi lần đối mặt
Là một lần trí tuệ vượt lên trên để đi qua chướng ngại
Hãy lấy chướng ngại làm niềm vui vì trí tuệ có cơ mở rộng.

Mục tiêu cứ đề ra
Nhưng khi nào đạt thì không quan trọng
Quan trọng là biết làm theo thứ tự ưu tiên
Biết rõ mỗi ngày mình đã được gì
Như vậy mới là sống trong thực tại nhiệm mầu.

Để đạt nhiều kết quả khai phóng trực giác
Hãy chuyễn năng lượng ham muốn hưởng thụ riêng tư
Vào cõi tâm thầm lặng lúc nào cũng sẵn bên trong
Chuyển hết năng lượng ích kỉ hẹp hòi
Năng lượng của lòng nóng giận thù hằn
Và cả năng lượng của đau thương
Vào bên trong để khám phá cõi tâm im lặng mà nhiệm mầu.

Cứ mỗi lần các ý tưởng và cảm xúc hiện ra
Thì nhớ chuyển tất cả năng lượng sống của mình vào bên trong
Để tìm và nhận ra cõi thầm lặng nhiệm mầu này
Trực giác sẽ tràn đầy chờ sẵn cho bạn dùng.

Khi thiện hữu đang suy nghĩ điều gì đó
Những suy nghĩ ấy sẽ làm mình dễ lâm vào bước sai lầm
Hãy dừng lại và chuyển năng lượng vào trong
Giải pháp sẽ hiện.

Đừng để cho tình yêu nam nữ hay cuộc sống riêng tư
Cầm tù toàn bộ tâm hồn của mình
Bởi tâm hồn của bạn đích thực là bầu trời vô tận
Mà thân xác của bạn là cánh chim tung bay muôn phương
Để sáng tạo ra sự sống cho muôn loài.

Thiện hữu hay tập thấy rằng
Thiện hữu không phải là những ý tưởng đang có về mình và thế giới
Cũng không phải những ý tưởng của người gán lên cho bạn
Không phải là sự thỏa mãn các cảm xúc ngắn ngủi
Không phải là thế này hay thế kia
Không phải cái gì cụ thể bên ngoài.

Thiện hữu sẽ khám phá thêm rằng
Chính thiện hữu là đất trời mênh mông
Là tạo hóa vô tận mà suy nghĩ không thể chạm tới được
Là cuộc đời bao la bát ngát
Là thế giới không có ý niệm
(Nhưng hình như có ý niệm về từng khoảnh khắc bây giờ)
Là cõi biết thuần khiết vô tận.

Tập nghĩ như vậy rồi
Toàn bộ mục tiêu mình đặt ra
Toàn bộ sức lao động bỏ ra
Sẽ không cầm tù thân tâm mình trong thành công hay thất bại
Không thấy vinh quang khi được tôn vinh
Không thấy tủi nhục khi bị thất bại hay người sân miệt thị.

Làm việc chỉ vì mình đang hiện tướng con người
Làm việc vì lợi ích loài người bởi mình có xúc cảm của tình thương và sự hiểu biết
Bởi mình chính là một cõi khả năng nhận thức vô biên
Làm việc nhiệt tình
Làm việc mà luôn tỉnh thức với mọi ý tưởng
Tỉnh thức với tâm thầm lặng vô niệm
Đó là làm việc trong Tính Bồ-Đề viên mãn.
Cầu nguyện quý thiện hữu bình an và yêu tất cả chúng sinh nống nàn!

Tags: caoloi
Sunday December 9, 2007 - 05:43pm (PST)
Comments
(10 total) Post a Comment



•    B&W
•     Offline

•    Đọc thật sự là không hiểu lắm.
Monday December 10, 2007 - 09:57am (ICT)



•    mela …
•     Offline IM

Thời cuộc nhiễu nhương, khi mà trắng đen lẫn lộn, khi mà thông tin bị bưng bít và xuyên tạc như hiện nay, muốn Tâm không dao động để tự mình nhận ra đường quả thật là rất khó ạ. Nhiều khi thấy mình như con chuột trong bẫy, chỉ thấy nơi nào hơi lóe sáng là đâm đầu cuống cuồng chạy về phía ây như con thiêu thân. Tuy nhiên, Cháu hiểu được phần nào điều các chú muốn nói.
Cảm ơn!
Sunday December 9, 2007 - 10:43pm (PST)



 
•    Black…
•     Offline

Cảm ơn chú về bài viết này. Cháu là 1 kiến trúc sư và sẽ về quy hoạch lại bộ chính trị. heheeee
Monday December 10, 2007 - 10:48pm (CST)


 
•    G-King
•     Offline IM

Sự toàn vẹn lãnh thổ bị xâm phạm vì kẻ thù mạnh không đau xót bằng vì người dân không biết bảo vệ cái gì!

Cháu (tuổi chú cháu gọi là anh cũng được, gọi bằng chú cũng được. Nhưng chú là người của thế hệ những năm 75, nên cháu gọi bằng chú) ngày đi làm 8 tiếng, tối về học thêm, cắm mặt vào máy tính để làm thêm vì cuộc sống cơm áo gạo tiền. Không biết mình đang sống vì cái gì. và không biết mình đang sông hay tồn tại. Khi còn chưa lo được cho cuộc sống bản thân mình chu toàn, chưa thực hiện nghĩa vụ của mình đối với gia đình thì thực hiện nghĩa vụ đối với đất nước thật khó. Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ (xin lỗi vì dùng câu này của TQ), cháu đang chập chững ở đoạn trước của câu đầu.

Thế hệ các chú, cha cháu, dù đứng bên chiến tuyến nào cũng có lý tưởng của mình. Còn thanh niên chúng cháu, không biết đâu là lý tưởng sống... Cháu xin kể một câu chuyện bên lề bài học lịch sử.

Trong những năm tháng của cuộc chiến tranh Việt Nam, Châu Âu đang ở giai đoạn cực thịch. Trong đó có nước Thụy Điển. Thanh niên quốc gia này, khi mà cuộc sống vật chất quá sướng, không phải lo lắng gì, không phải suy nghĩ gì. Vì vậy, họ cũng không có cả lý tưởng sống. Dẫn đến rất nhiều vụ tự sát. Đứng trước tình trạng đó, chính phủ Thụy Điển nghĩ ra một cách để thanh niên của họ có lý tưởng sống, giảm thiểu tỷ lệ tự tử. Đó là thu hút thanh niên vào phong trào phản đối cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Kể từ đó, các vụ tự sát đã giảm rất nhiều.

Thanh niên của họ vì sướng quá mà không có lý tưởng. Còn thanh niên như cháu, cuộc sống chưa sướng, nhưng cũng không tìm ra lý tưởng của bản thân mình. Phải chăng lý tưởng của cháu bây giờ là kiếm tiền?
Monday December 10, 2007 - 10:03pm (ICT)


•    Nguyễ…
•     Offline IM

T/g viết bài viết này sau khi nghe đoạn ghi âm 1 cuộc hội thảo "soi lại lòng mình" của nhóm trẻ tại Hà Nội. T/g gửi gắm rất nhiều thông điệp trong đó.

Lãnh giáo được ý chỉ trong bài này không phải đơn giản, thực hiện được lại càng khó khăn gấp bội, mà thực sự hiếm người làm ngay được.

Tuesday December 11, 2007 - 01:37am (ICT)


•    Hoang…
•     Offline IM

Quả thực là bác đọc tên bài viết của T/g Duy tuệ đặt tên hơi khó hiểu với cách hiểu bình dân của bà con bên lương. Chú đọc và nghĩ lại thời trẻ của mình, chợt nghĩ thấy bài viết có tác động và tầm nhìn rất rộng lớn. Chú vô cùng tâm đắc mấy câu sau!

Trong tâm trực giác
Không chứa kinh nghiệm
Đừng tin những gì mình đã học
Chỉ dựa vào trực giác của mình lúc hữu sự.
(ý niệm này có vẻ hơi phi lý nhưng chiêm nghiệm hơn nữa cuộc đời mình chú thấy nó rất đúng).

Monday December 10, 2007 - 10:59am (PST)


•    Nguyễ…
•     Offline IM

Thưa bác! Biết dùng "cảnh" để soi lại chính mình và trực nhận ra điều bao lâu nay đã có nhưng bị bỏ rơi thì quả đại phước duyên! Nhưng người đó, cuộc sống nội tâm nhất định phải từng rơi vào trạng thái hụt hẫng, cô đơn... day dứt và dày vò rất nhiều.

4 câu của T/g mà bác tâm đắc không phải là ý niệm (từ từ bác sẽ hiểu). Và bác cũng đã từng tự chứng nghiệm những điều như thế rồi nhưng không biết. Nay gặp duyên có người chỉ cho biết thì thực đại phúc! Vấn đề còn lại là làm sao sống được như vâỵ nữa thôi, vậy là viên mãn rồi.

Kính!
Phú Tuệ
Tuesday December 11, 2007 - 02:49am (ICT)


•    Hoang…
•     Offline IM

Albert Einstein (1879-1955) đã định nghĩa về giáo dục như sau: “Giáo dục là cái còn lại sau khi đã quên hết những thứ đã được học ở trường”.
Monday December 10, 2007 - 12:42pm (PST)


•    Nguyễ…
•     Offline IM

Albert Einstein, một trong 2 nhà khoa học vật lí số 1 thế giới sáng tạo ra các kiệt tác của mình bằng trực giác, mà không hề sử dụng một tí kiến thức nào, kể cả toán học... Toán học chỉ là công cụ để ông ghi chép lại những gì ông đã thấy bằng trực giác và là công cụ để ông chuyển tải và khuếch đại chúng mà thôi. Tuy nhiên, chính bản thân Einstein cũng không hiểu vì sao lại thế. Nếu Einstein biết rõ thì nhân loại được hưởng ân đức nhiều hơn nhiều những gì được hưởng từ ngài.

Trong bài viết trên, T/g đã chỉ cách thấy và tập luyện để sống được bằng trực giác đó. Bác có lãnh hội được không ạ?
Tuesday December 11, 2007 - 10:40am (ICT)


Hoang Sa Vietnam 4ever has sent you a message
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US
Sent To: NLĐ

Hi!
Có lẽ về vấn đề hơi thiên hướng về tôn giáo chúng ta sẽ trao đổi qua chức năng tin nhắn cho tiện hơn cả nhiều bề!
Với mình, mình cũng đã từng tham vọng rất nhiều, cũng đã từ bỏ việc học Tiến sĩ giữa chừng chỉ vì thấy danh vọng không có nhiều ý nghĩa! Sự tự do mới chính là điều mà mình đang tìm!

Tuy nhiên cuộc sống thực tại vẫn còn lực hút mạnh và lòng mình còn vướng víu nhiều điều!
Có thể năng đọc và nghe giảng về phật thì mong hòng thanh thản nhẹ nhàng hơn!

Cảm ơn bạn!


Message you sent to Hoang Sa Vietnam 4ever
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US

RE: Hi!
Phú Tuệ hiểu được trạng thái này của tâm của chú! Sự tự do của tâm hồn và tư tưởng.

Vướng víu vào chuyện đời là điều không thể tránh một khi đã mang thân con người. Tránh đi đâu được bây giờ? Có 2 nhóm người cơ bản khi sống trong đời. Một là nhóm luôn luôn bị cuộc đời cuốn theo và chi phối, luôn luôn bị lao vào dòng đời với đủ thứ hoa hoè hương sắc nhưng rốt cuộc vẫn cứ thấy khổ đau, không ở mặt này thì ở mặt khác, không ở chỗ này thì ở chỗ kia... Nhóm thứ 2 là những người vẫn thân hành với đời nhưng tự tại, an nhiên và tâm luôn bình thản, hạnh phúc... giúp đỡ cho đời được nhiều mà không bị luỵ khổ vì đời, dẫu có ở hoàn cảnh nào đi chăng nữa.

Đọc gì, nghe gì cũng được nhưng mục đích là chiếu rọi vào chính mình để thấy rõ mình hơn chứ không phải để mượn cái của người ta làm của mình và sống vì cái đó của người khác. Như vậy là thành người khác mất rồi. Làm sao đó để tâm được bình yên, nhẹ nhõm, không vướng bận day dứt về việc đã làm hay lời đã nói hay ý đã suy... Chỗ này tuy đơn giản và nói thì dễ nhưng là cơ bản nhất. Phú Tuệ không đủ trí lực để giúp chú, dù đã biết chú đang ở giai đoạn nào trong quá trình phát triển năng lực nội tâm và trực giác. Đành nhờ vào ân đức và phước duyên của chú với ân sư vậy.

Chú cứ đọc và nhiếp tâm (tâm thảnh thơi) để thấu được điều cần thiết. Chữ nghĩa chỉ là phương tiện để chuyển tải thông điệp mà thôi. Do đó, có những chữ chú không hiểu hết hoặc hiểu không giống ý chỉ điểm. 
Phú Tuệ kính!
Chúc chú và gia quyến an lạc!


Hoang Sa Vietnam 4ever has sent you a message
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US
Sent To: NLĐ

Xin cảm ơn!
Cảm ơn người bạn mới thật hữu duyên và tương ngộ!
Mình sẽ thử gửi thư cho Thầy xem sao!
PS/!!! Ba dấu cảm này sẽ giải thích sau với Bạn vào một ngày gần đây (Xin không nên đặt lại câu hỏi tại sao & thế nào).
Kính!
B.H.


Hoang Sa Vietnam 4ever has sent you a message
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US
Sent To: NLĐ

Chao Chau!
Theo cháu người như sau thì có phải đang tâm thần?
Tuổi: 25 (sinh 83)
Học vấn khá
Lao động chăm chỉ
Có cơ hội du học nhưng lại muốn ở lại trong nước. Không có nhiều tiền (chỉ đủ tiền sinh hoạt hằng ngày). Nhưng lại muốn làm việc lớn (Ko có tiền thì thật khó mà làm). Ko thích các vị trí cao trong xã hội nhưng lại muốn thay đổi xã hội. (VÌ thấy nhiều cảnh trái ngang, thầy lừa tình, bạn dối trá).

NGười đó chưa giỏi sâu lĩnh vực chuyên môn của mình nhưng có kiến thức chung và tầm nhìn rất tốt, và nắm được cách thức phát triển, người đó nghĩ ko cần học cao chỉ cần học trung cấp nhưng người đó lại có ước mơ kiến tạo nền khoa học công nghệ!

TRong khi bao người múôn ra nước ngòai thì người đó lại muốn về làng quê tìm hiểu nhu cầu của bà con nông dân xem họ cần gì? và mong muốn đi vào nền công nghiệp.

Cháu nghĩ đó có phải là đang bị bệnh hoang tưởng ko?

Thực chú cũng ko biết khuyên sao cho phù hợp!

Chú tâm sự với người đó và thảo luận về các bài của thầy Duy tuệ thôi nhưng giờ thì lan sang nhiều vấn đề rồi!

Kính!
Minh John!


Message you sent to Hoang Sa Vietnam 4ever
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US

Hi chú!
Cháu không trả lời rõ ràng được vì không biết rõ trạng thái tâm của người đó ra sao. Chú thấy người đó có vẻ mâu thuẫn và thậm chí là ngông cuồng. Tuy nhiên, không phải là tâm thần đâu ạ (nếu chỉ dựa vào những điều chú liệt kê).

Trong trường hợp người đó thấy rõ chính mình và sử dụng được hay sống được với trực giác thì sẽ làm được những điều muốn làm mà không cần những điều kiện logic như chú dẫn theo. Nhưng muốn dùng được trực giác thường xuyên thì mọi ham muốn kiến tạo hay thay đổi của tâm đều phải buông xuống (bất kể là thiện hay ác). Nếu may mắn có được giây phút trực giác nào đó thì vẫn chưa đủ và bản thân người đó cũng không thể tự tại, an nhiên được. Bị một vòng luẩn quẩn khó thoát.

Muốn cải tạo hay thay đổi một cái gì đó thì đương nhiên phải biết tường tận về nó. Có 2 cách để người ta biết rõ hay hiểu về một vấn đề.

Một là, đi sâu vào nghiên cứu vấn đề đó bằng con đường học hỏi... thông qua các phương tiện cần học.

Hai là quan sát và thấy biết bằng trực giác. Trực giác có thể xuất hiện một cách tình cờ, ngẫu nhiên vào một hoàn cảnh nào đó khi nó hội tụ đủ các điều kiện. Và nếu không biết để nắm bắt thì cũng bằng không.

Người mà chú nói tới, đều không ở cả 2 trường hợp trên. Mà ở giữa, chung chiêng. Nếu định hướng không tốt thì sẽ uổng, vì người đó nghiêng về phần tính hơn là lí... phần tính thì thiên về trực giác hơn. Khi dụng trực giác mà không biết và không tỉnh thức thì bản thân những tác phẩm được sáng tạo ra qua con đường trực giác luôn là một con dao hai lưỡi. Thậm chí là một sự huỷ diệt đối với nhân loại.

Xem chừng, người đó cần chờ một số duyên nữa để biết dùng trực giác hoặc ít ra cũng biết dùng tác phẩm được tạo ra bằng trực giác một cách có lợi nhất cho cộng đồng, hay nói cách khác là thiện chí.

Nếu người đó hiểu được hết và thực hành được bài viết mà chú trao đổi như ý của người viết thì chú cứ yên tâm là, họ sẽ làm được những điều họ muốn mà chỉ bằng chính vào những gì họ đang có thôi chứ không cần gì hơn nữa.

Kính!
PT.


Hoang Sa Vietnam 4ever has sent you a message
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US
Sent To: NLĐ

Chao Chau!
Ta chỉ song hành cùng nó và sử dụng nó.

Xin cháu giải thích thêm giúp chú!

Người đó là một người giỏi và có tầm nhìn, sống quân tử!

Tuy mới gặp và biêt qua Blog nhưng theo dõi nhiều diễn đàn lớn (có khi gần mười ngàn người), nhưng cậu ấy vẫn làm chủ được, cho dù thành viên tham gia diễn đàn có cả Tiến sĩ, giáo sư trong và ngòai nước. Cậu ấy nhìn vào cảnh xã hội, vào cuộc sống đòi hỏi bằng cấp, giáo dục nhiều bất cập... và cậu ấy nhận ra rằng đó là sự đau khổ, chính cậu ấy cũng nhiều khi chạy theo nó, vì vậy cậu ấy đã tự xin nghỉ làm ADMIN các điễn đàn, giao lại cho người thân tín.

Chú thấy ai cũng ham là người nỗi tiếng, có tiếng nói tối cao trong nhóm, vì thế khi dứt bỏ ham muốn đó thì có lẽ cậu ấy đã ngẫm ra được điều gì chăng?

Tuy nhiên vào website đó chú thấy mọi người vẫn đang kêu gọi cậu ta trở lại, có lẽ điều cháu nói đúng: Cậu ta sẽ ko làm gì nhưng sẽ luôn đi song song nó và ảnh hưởng như là ngừơi lãnh đạo tốt nhất của nhóm!

Cảm ơn Cháu!
Chú nói chuyện với cậu ta về bài Phút soi lòng và cậu ta nhận ra thật đúng!
Quả là người viết bài đó thật am hiểu sự đời!


Message you sent to Hoang Sa Vietnam 4ever
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US


Hi chú!
Nhưng để hiểu và thực hành đúng được như những vấn đề trong bài viết đó không phải là dễ. Bởi vì, nếu chỉ dùng suy nghĩ để suy xét và hiểu thì hoàn toàn lạc lối. Khi so sánh hay đối chiếu nội dung bài viết với sự trải nghiệm thì có thể thấy đúng và có lí với chính mình ở từng trường hợp nào đó, nhưng để hiểu đúng và làm được thì rất khó khăn.

Cần có sự tập như bài viết đã chỉ dẫn để từ từ hiểu được và dùng được. Mà không thể một sớm một chiều là được ngay, dù đã có sẵn tố chất tương ứng như duyên định.

Sẽ không ai hiểu và không có đủ từ ngữ để miêu tả trạng thái này của nội tâm cho thật chính xác như nó có, nếu người đó không đồng thời hay đã từng ở trạng thái đó. Cháu lấy 1 ví dụ để chú dễ hình dung hơn là nói:

Ví dụ: Khi chú đói bụng, chú cần phải ăn một cái gì đó để no và có sức. Rồi chú đã ăn. Dừng lại ở chỗ này thì đó là song hành và sử dụng.

Ngược lại: Chú không đói mà chỉ thèm ăn một cái gì đó không thôi và tìm cách ăn bằng được cái đang thèm đó thì là nô lệ (sâu hơn thì chính là nô lệ cho sự thèm muốn của bản thân).

Khi chú đói bụng thực sự và cần phải ăn nhưng chú lại muốn chứng tỏ cho người ta thấy rằng mình không đói (hoặc vì lí do nào đó) và chú nhất quyết không ăn thì cũng vẫn cứ là nô lệ. Tất nhiên, không phải là nô lệ cho cái sự thèm ăn kia nữa, mà là nô lệ cho một cái thèm khác trong đầu óc và tâm can. Đó là muốn chứng tỏ cho họ thấy mình không đói mà chẳng để làm gì.

Ở một vị trí có quyền lực và sử dụng quyền lực xứng đáng này để làm việc hữu ích và chỉ làm việc hữu ích không thôi là cần thiết. Việc được mất vị trí đó không hề quan tâm và không hề sợ hãi, không hề vướng bận. Nó không hề ảnh hưởng gì đến việc tận lực làm việc hữu ích của mình thì đó là song hành và sử dụng. Hễ cứ để nó chi phối mình ở bất cứ khía cạnh nào tức đều là nô lệ của nó. Tuy nhiên, để hành xử được như thế này không phải là dễ, cần có thời gian và 1 quá trình tập luyện để đủ trí tuệ và bản lĩnh ứng xử như thế. Dứt bỏ ham muốn có được cái gì đó và việc sử dụng cái gì đó mà mình đã có như thế nào đó là hoàn toàn khác nhau. Giống như việc chú không ham muốn cầm súng là khác hoàn toàn với việc chú đang ở vị trí cần phải cầm súng vậy.

Từ ngữ thực sự không đủ để hiển bày hết ý. Chú khéo suy kẻo hiểu nhầm.

Kính!
Phú Tuệ.


Hoang Sa Vietnam 4ever has sent you a message
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US
Sent To: NLĐ

RE: Hi chú!
Cảm ơn P.T.
Thực sự là cũng không biết khuyên sao cho người đó nữa!
Ở VN thì cần có bằng cấp mới làm lớn được.
Tài chính không có thì cũng rất khó mà làm nên cơ nghiệp huống hồ gì thay đổi công nghiệp VN.

Về nhân cách thì chú chưa tin anh chàng này lắm, Anh ấy vẫn còn bị chi phối nhiều, có lần anh ta kể đã nằm cạnh một người bạn gái ngủ qua đêm nhưng không kìm chế được (dù chỉ là bạn bình thường). Rồi anh cũng nói rằng có nhiều ham muốn nam nữ, nhưng lại muốn thóat nhưng khó thóat. Anh ta ăn nhiều loại rau đễ hãm nhu cầu này nhưng vẫn ko được.

Chú thấy anh này tâm sự và sống rất thẳng, nên ban đầu nghĩ anh ấy bị tâm thần nhưng mãi mới biết đó là người sống thực và luôn tự soi mình cho dù anh ấy sai!

Về trực giác thì chú chưa rõ lắm, tuy nhiên chú thấy anh ấy có một niềm tin tột độ vào điều anh ta đang làm, nhưng có vẻ thiếu kiên trì!

Có thể chú lại khuyên anh ta nên đi du học và không bỏ cơ hội vì như cháu nói đễ dùng được trực giác rất khó!
Theo cháu nói khá đúng là anh ta thiên về tình hơn là lý!

Nhưng cách 1 của cháu nêu có lẽ bài bản và dễ thấy hơn!

Cháu có thêm ý tưởng nào không?

Cảm ơn!
Kính!
Minh John


Message you sent to Hoang Sa Vietnam 4ever
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US

Hi chú!
Với người này, mọi lời khuyên bảo đều vô nghĩa chú ạ. Nhưng anh ta sẽ nhận ra việc cần làm và định hướng con đường của mình rõ ràng hơn, tốt đẹp hơn tình trạng hiện tại. 

Đặc điểm của trực giác là sự thấy biết thuần khiết, không lẫn lộn quan điểm, suy nghĩ, kiến thức... trong đó. Nó chỉ có một sự thấy biết và thấy biết những cái đang diễn ra xung quanh người quan sát mà thôi. Vì thế, nó thấy biết mọi thứ rõ ràng như thật (kể cả cái vô hình nếu có).

Ví dụ: Khi chú cầm quả cam trên tay, nếu nó màu xanh thì thấy nó màu xanh và dừng lại ở chỗ thấy đó, không suy nghĩ, tưởng tượng gì thêm nữa trên sự thấy đó. Hễ suy nghĩ gì thêm là ko phải trực giác. Đơn giản vậy thôi đấy ạ, nhưng khó vô vàn để làm được như thế vì người ta cứ quen hay suy nghĩ, đánh giá, bàn luận về cái gì đó mà họ tiếp cận được.

Chính những sự đánh giá đó làm cho sự thấy biết chân thật của trực giác biến mất và không còn đúng như thật nữa nên dẫn đến hành động, ứng xử không thật và sinh ra nhiều hậu quả đáng buồn.

Một ví dụ nhỏ để chú dễ hình dung thôi. Chú cứ đọc những bài cháu chỉ trên web, để làm 2 việc:

Một là, dùng những ngôn từ dẫn dụ đó để quan sát ngược vào mình xem thế nào.
Hai là, thực tập thử các cách chỉ bày trong đó (nếu có và nhận ra được) trong một thời gian nhất định xem có thay đổi gì về mặt nội tâm hay không.

Đừng cố công suy nghĩ hay tìm hiểu về những vấn đề không cần thiết. Thông tin biết về nhau chỉ là thông tin thuần tuý, chứ không phải khẳng định một con người. Dựa vào thông tin hay hình ảnh để đánh giá một con người là hoàn toàn chệch.

Tiếp cận một người mà dùng suy nghĩ và quan điểm, ý niệm hay định kiến cố hữu là rất dễ hiểu lầm.

Bản thân cháu không quan trọng việc người khác đứng ở đâu, làm gì... mà quan trọng là người đó có gì để mình học hay không thôi.

Kính!
PT


Hoang Sa Vietnam 4ever has sent you a message
•    Hoang Sa Vietnam 4ever
•     Offline IM
•    Minh John., 49 / M US
Sent To: NLĐ

RE: Hi chú!
Cháu nói phải, người này có 1 tinh thần thật kỳ lạ. Tất cả thầy cô, bạn bè đều khuyên anh nên đi học (anh ấy kể) nhưng anh lại thấy ở VN là ý nghĩa nhất vì anh nghĩ đi ra nước ngòai thì rất khó cống hiến cho tổ quốc! Anh ấy khao khát làm việc và thực nghiệm các ý định của mình tại VN.

Chú cũng bế tắc!

Cháu nói phải, ta quan tâm bài học chứ không quan tâm bài học đó nằm ở đâu!
Kính!
M.J


Note: Cuộc chia sẻ diễn ra từ năm 2007. Do đó, tầm nhìn, văn cảnh và dữ kiện được nhắc đến tại thời điểm đó.

No comments :

Post a Comment

Định dạng nhanh toàn Blog

Bản quyền thuộc Người lính Việt,Blogger-@2014-Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024,tỉ lệ 100-125%.

Trang chủ | About Me | Chuyên trang video quân đội | Chuyên trang người lính với cộng đồng | Liên hệ