Em
(Quyết định của anh cho chuyện chúng mình phụ thuộc vào chữ khẳng định của em về em sau chữ "là")
Nếu em nói:
Thân thể là em
Suy nghĩ là em
Cảm xúc là em
Tâm hồn là em
Tinh thần là em.
Thì… anh không có gì để nói với em cả.
Thân thể là của em và chắc chắn không phải là em
Suy nghĩ là của em và chắc chắn không phải là em
Cảm xúc là của em và chắc chắn không phải là em
Tâm hồn là của em và chắc chắn không phải là em
Tinh thần là của em và chắc chắn không phải là em.
Thì anh hỏi em 3 điều:
Em là người sở hữu những cái “của em”. Nghĩa là, rõ ràng có một người là em đang làm chủ những cái của em đang luôn luôn hiện diện. Hãy thử mượn từ ngữ để cho thấy em đang hiện diện mà tuyệt đối không dùng những cái của em. Em và tất thảy những thứ “của em” khác nhau trăm phần. Được không?
Luôn luôn quan sát thật kĩ để luôn luôn thấy rõ những cái của em đang luôn luôn vận động, phô diễn. Nghĩa là, em luôn tự biết em đang có thân thể, suy nghĩ, cảm xúc, tâm hồn và tinh thần. Giống như em đứng ở một vị trí nào đó để luôn nhìn thấy rõ tất cả những cái của em đang diễn ra và vận động. Thấy được không?
Luôn luôn thấy được những cái của em, nghĩa là sẽ luôn luôn làm chủ và điều khiển được chúng khi cần thiết (chứ không phải bị chúng điều khiển). Và, một người với khả năng điều khiển được thân thể, suy nghĩ, cảm xúc, tâm hồn, tinh thần sẽ như thế nào?
Thử hình dung một điều nho nhỏ, nếu em điều khiển được cảm xúc của mình thì đương nhiên vui hay buồn, khổ hay sướng, hạnh phúc hay thống khổ… hoàn toàn do em, không hề liên quan tới bất cứ cái gì hay ai khác. Và nếu em chỉ chọn cảm xúc vui sướng, hạnh phúc để sống thì đồng nghĩa với việc tận diệt khổ đau trọn đời!
Phú Tuệ |
1.7.08
Là hay là của (Entry for July 01, 2008)
Bài cùng chuyên mục:
Chia sẻ trải nghiệm
,
Khảo cứu - Nhận định
,
Phương pháp bình an
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
No comments :
Post a Comment