Đang xem bài trong chuyên mục: Tín ngưỡng tôn giáo
Showing posts with label Tín ngưỡng tôn giáo. Show all posts

17.4.08

....Ăn chơi... (Entry for April 16, 2008)


“Tháng Giêng là tháng ăn chơi…”


Một thực tế tựa phong tục tập quán của nhân dân khắp các miền được ghi nhận dưới dạng văn học dân gian đã như không còn chỗ đứng trong xã hội hiện đại ngày nay. Nét đẹp tao nhã gắn với thuần phong mĩ tục, có vẻ nghiêng về phần tâm linh cùng sắc cảnh thảnh thơi, thư thái từng đồng hành tựa nét đẹp rất riêng, rất truyền thống của người dân Việt Nam trong suốt quá trình phát triển đang dần biến thành gánh nặng, thành nỗi thống khổ của nhiều mảnh đời bất hạnh và của tất cả những người may mắn hơn mà có lòng trắc ẩn đối với kẻ khốn khổ khác. Vẫn biết, trên đôi vai mỗi người sẵn phải mang vác những trách nhiệm nặng nề riêng biệt, không ai có thể đủ sức đèo bồng hộ ai. Mỗi người phải tự mang lấy như mang cái vận mệnh vốn dĩ phải mang, tất nhiên, vận mệnh ấy phụ thuộc vào bản thể từng người với tư cách là thân chủ của nó và điều đó chỉ có thể thuộc nơi những người được coi là đã đủ trí lực để làm chủ, kiểm soát nó.

1.2.08

Tín ngưỡng, tôn giáo - nô lệ và phương tiện (P1)




Đạo đức của mỗi con người là nền tảng cấu thành xã hội an lành, hạnh phúc. Và không ai phủ nhận đạo giáo có tác dụng như chất xúc tác tích cực, thậm chí có thể nói là chính yếu đến đạo lí của mỗi con người trong một cộng đồng người, một xã hội, một quốc gia, hay toàn cầu. Ý thức được điều đó, tin hay không tin, có sùng đạo hay không thì các nhà lãnh đạo thời nào, chế độ nào từ xưa đến nay đều chấp nhận giá trị đích thực của đạo giáo và có chính sách rất rõ ràng. Khuyến khích, tôn trọng, tạo điều kiện cho giáo lí được lan toả một cách tích cực vì hạnh phúc con người (không kể trường hợp nhà lãnh đạo có ý đồ sử dụng tín ngưỡng, tôn giáo như thứ công cụ nhằm phục vụ mục đích thâu tóm quyền lực).

16.12.07

Bông tuyết của Chúa

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket 

"Một suy nghĩ hướng đến tha nhân. Cách thức mà chúng ta thinh lặng, lắng nghe, tha thứ, nói năng và hành động. Đấy là những giọt dầu chân chính giúp cho ngọn đèn chúng ta cháy mãi suốt cuộc đời mình.”
Mẹ Terese of Calcutta.

7.11.07

Mở cửa Tùng Lâm



Tùng Lâm, cái tên khá hay và nhiều hàm ý sâu sắc, ai hiểu hết và dụng được hai chữ này nhỉ! Qua sân, bước vào chính điện và thấy cỡ hơn chục người đang thắp nhang trước tam bảo. Một vị sư hãn trẻ ngồi tại bàn ghi công đức, gian bên của chính điện. Phú Tuệ liền kính cẩn thưa:

27.2.07

Hải Phòng - em và tôi



Hải Phòng! Em và hoa phượng một thời làm nao lòng bao lữ khách. Một thời lung linh huyền diệu dưới nắng vàng mùa hạ. Giờ, không còn nữa! Sắc màu tươi đỏ, nhiệt huyết vốn là tiềm năng nội tại, rồi thì cựa mình, rục rịch, bừng nở và tàn úa. Không còn như ngày xưa, điều đó không quan trọng, chả phải vấn đề suy tư, muộn phiền hay thương xót. Em đổi thay, em vùng lớn, trỗi dậy sôi nổi, phong phú, hiện đại, hào nhoáng và lộng lẫy. Sao vẫn thấy nuối tiếc, hoài niệm hào hoa rất riêng của mệnh từ: “Thành phố Hoa Phượng Đỏ”!


Định dạng nhanh toàn Blog

Bản quyền thuộc Người lính Việt,Blogger-@2014-Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024,tỉ lệ 100-125%.

Trang chủ | About Me | Chuyên trang video quân đội | Chuyên trang người lính với cộng đồng | Liên hệ