Đang xem bài trong chuyên mục: Tâm tình lính
Showing posts with label Tâm tình lính. Show all posts

11.7.14

Lễ viếng và truy điệu 18 đồng chí hi sinh trên bầu trời Hà Nội, trong quá trình huấn luyện chiến đấu










Hôm nay, ngày 11/07/2014, tại nhà tang lễ Bộ Quốc phòng, số 5 Trần Thánh Tông - Hà Nội, Bộ Quốc phòng nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, Bộ Tư lệnh Quân chủng PKKQ, Bộ Tư lệnh Binh chủng Đặc công, Bộ Tư lệnh Thủ đô Hà Nội, Ban Giám hiệu trường Sĩ quan Không quân, Ban chỉ huy Sư đoàn 371, Trung đoàn 916, Tiểu đoàn 3, Tiểu đoàn Đặc công 18, đồng đội, gia đình, anh em, bạn bè và đồng bào làm lễ truy điệu theo nghi thức Quân đội, thương tưởng và tiễn biệt 18 đồng chí hi sinh trong khi thực hiện nhiệm vụ huấn luyện chiến đấu, ngày 07/07/2014!

16.6.14

Viết cho Hoang Vu



Hoang Vu ơi, em đừng buồn nhé! Nếu một ngày, không có anh bên đời, Hoang Vu của anh vẫn cứ là áng mây trắng giữa trời xanh xanh biếc. Em tìm về nơi không anh, với cỏ hoa đồng nội. Nơi không anh, em hãy tìm về cánh đồng hoa trắng. Và em sẽ thấy, nơi không anh trong nắng, là tiếng cười anh ở đó, đằm thắm trong đôi mắt biếc.

Hoang Vu ơi, em đừng nuối tiếc! Đừng thấy mình đã xa nhau biền biệt. Hãy nhẹ nhàng đặt tay lên ngực, nơi trái tim đang đập, từ từ khép nhẹ mắt lại. Em sẽ thấy, tiếng anh đang thì thầm, ru nhẹ giấc ngủ em.

28.3.13

Bàng vuông gửi em

Hoa bàng vuông


Anh chọn hoa bàng vuông, để chia sẻ với em những điều sâu thẳm trong tâm khảm, không thể cất thành lời.



Anh không chọn những thứ khác, bởi vì, anh không muốn em khó hiểu với những tình huống, số liệu... Không muốn em cảm thấy sợ hãi với những tranh chấp, súng ống đạn dược, không muốn em phải lo lắng về tình hình biển Đông (vì em chưa hiểu nổi tình hình hiện tại và bản chất vấn đề).

3.6.12

Chuyện tình dã quỳ



 
HoaDaQuy-1

    
Lại mùa dã quỳ nữa sắp trôi qua. Sân trường nhỏ nơi phố núi, chắc không còn phảng phất cánh hoa độ nào. Và, tên chúng mình khắc trên thân cây phượng vĩ đã nhạt nhoà, không nhận ra nổi nữa. Thôi mặc, kí ức và kỉ niệm như hoa giữa mùa. Rộ nở, toả hương, rồi tàn phai!


27.4.11

Ân tình Hiểu Mai

      

 Đêm trắng! 5h mới xong bài vở. Định ngủ một tí nhưng lại thôi, bật máy di động và tản bộ vài vòng công viên. Độ này hay tắt điện thoại, bởi, thích lặng mình trong cõi ưu tư xa lắc, phiêu bồng nhưng không mộng mị. Thích đơn độc như voi giữa rừng già, hoặc thói quen ưa chìm đắm trong niềm hân hoan cô độc, giống như sự cô đơn nhưng không buồn tẻ…

27.7.10

Cánh hồng cho em




… “Về bến Ninh Kiều, thấy chàng đợi người yêu!”… một câu trong bài ca mượt mà… và thấm thoắt đã 10 năm! Hình như anh bắt đầu biết đến và yêu bài ca đó từ khi bận lòng với mối tình đầu của hai ta! Ừ! Anh vẫn nhớ buổi đầu gặp gỡ, “em xinh tươi trong chiếc áo bà ba…!”  Và… mình yêu nhau lúc nào không hay…!

14.7.10

Cố nhân và đức

                               
           
Cố nhân và đức
                              
Đang bồng bềnh trong cõi hư không, thưởng thức sự bình yên tuyệt đối của cõi im lặng, trống rỗng, bỗng nhiên cảm xúc một thời xa xăm chợt ùa về. Và, điện thoại réo bản nhạc khác thường, màn hình hiển thị số gọi tới không phải ở Việt Nam. Bật máy nhận cuộc gọi và:
           
- Dạ!
- Xin cho hỏi, có phải Nhị Quái đấy không?
- Nhị Quái! 10 năm trước?
- Đúng vậy!

5.6.10

Tình cúc hoa


Tình Cúc Hoa

Em đang khóc đấy ư? Giọt lệ nào có thể lăn trên đôi gò má hằn nếp nhăn? Nó rửa trôi tất cả những phấn hồng hây hây, những bụi mờ trắng nhợt… Nó chảy ngược. Ngược vào con tim, vào khúc ruột, vào cân não, vào tâm hồn… và thêm một vết sẹo chằng chịt, ngang dọc cùng bao nhiêu vết sẹo khác nữa…

1.6.10

Gọi mãi một tình yêu





Mười năm rồi phải không em? Mười năm mình xa nhau! Không phải quá dài cho một đời người nhưng cũng không quá ngắn cho một tình yêu!

20.5.10

Hoàng hôn vĩnh cửu





Gặp lại em sau 13 năm! Vẫn đôi mắt xa xăm thăm thẳm như chờ đợi, như nuối tiếc và cả như uất hận nghẹn ngào!

Hoàng hôn Ban Mê nao nao! Vài giọt mưa vội vàng chẳng thể thoả mãn cơn khát của cỏ cây, chẳng thể nguôi ngoai hoài niệm.



7.4.08

Khúc tự tình (Entry for April 06, 2008)


Photobucket

Nếu tình yêu chẳng thành
Bạn có cười như tôi!?



Photobucket
Anh không biết khái niệm đó em hiểu như thế nào nhưng chắc chắn, "con tim dại khờ" không thể biết nói nó dại khờ được. Là cái đầu của em nói thế, mà cái đầu và con tim hoàn toàn khác nhau. Tình yêu là lời con tim muốn nói và bằng thứ ngôn ngữ của sự im lặng! Nhưng một khi cái đầu can thiệp vào, lập tức khác ngay. Anh không nói tình yêu không cần cái đầu mà muốn nói, cái đầu sẽ đóng vai trò sứ giả của con tim và chỉ thực hiện mệnh lệnh từ nó thông qua những điều kiện có trong cái đầu ấy cho thứ được gọi là tình yêu.

9.3.08

Lời hẹn 10 năm (Entry for March 08, 2008)



“Về bến Ninh Kiều, thấy chàng đợi người yêu!”… một câu trong bài ca mượt mà… và thấm thoắt đã 10 năm! Hình như anh bắt đầu biết đến và yêu bài ca đó từ khi bận lòng với mối tình đầu của hai ta! Ừ! Anh vẫn nhớ buổi đầu gặp gỡ, “em xinh tươi trong chiếc áo bà ba…!” Và… mình yêu nhau lúc nào không hay…!

19.2.08

"Tờ lờ" (Entry for February 19, 2008)


Dẫu nói thế nào thì Hạ Sĩ cũng không thay đổi cung cách xưng hô rất “ưu ái và đa nghĩa” với một nhóm người đã hội lại và mệnh danh là “Thác Loạn” ở đất Sài Thành, thế kỉ XXI này. Trong đó, so về mặt tuổi đời thì có những người làm liền anh, liền chị và cả làm em. Điều này, với HS là cốt để giữ được nề nếp, đạo đức và nhân cách làm người trong vấn đề giao tiếp, ứng xử sao cho phù hợp.

22.12.07

Lời nói dối của biển


Photobucket


Anh hay dối Em Biển luôn im sóng
Trời xanh xanh, én chao nghiêng mỗi ngày
Sinh Tồn bồng bềnh nh­ư
thiên thạch trôi
Anh say mê giữ tài nguyên vũ trụ. 

13.11.07

Vĩnh biệt em


Đã đến lúc phải nói lời vĩnh biệt với em! Mình song hành cùng nhau được bao năm rồi nhỉ? 10 năm. À không, chính xác là 9 năm 9 tháng 13 ngày và 6h 30p. Suốt khoảng thời gian đó, em có yêu anh hay không, anh không biết nhưng anh thì trăm phần nô lệ của em. A men!

11.11.07

Linh tinh chuyện



Cái đầu lại đau như búa bổ! Ôi chao! Giá như vứt bỏ được, thì mình cắt và ném nó xuống hồ cho cá nhần từ lâu rồi. Mấy “thầy dược” cứ loay hoay chọc chọc ngoáy ngoáy, thì thầm to nhỏ chuyện gì đấy…

27.9.07

Tiễn mẹ về cõi vĩnh hằng

Lạy mẹ! Con ở xa, không kịp về bên linh xa tiễn thi hài mẹ nhập thổ, không kịp về tiễn linh hồn mẹ trở về chốn vĩnh hằng.

Hãy nghe con nói vài lời, mẹ nhé!

26.8.07

Gửi linh hồn em


Muộn mất rồi khi ta đến với em! Muộn mất rồi khi ta định nói với em vài lời! Chỉ vài lời thôi em ạ. Vài lời từ tình thương yêu vô bờ bến, vô điều kiện trong tâm khảm của ta.

Hơn 10 năm rong ruổi trên con đường tự đi tìm mình, một ngày ta chợt nhận ra, không tồn tại một con đường, một đích điểm cho điều ta cần tìm ở bất cứ nơi đâu, bất cứ sự vật hiện tượng nào và bất cứ ai khác ngoài ta.

3.4.07

Hạnh phúc cho em




Em có biết, lúc em chưa biết tí gì về cuộc sống, ý thức, ý niệm, khái niệm, tư tưởng, hệ tư tưởng, tiềm thức, lí trí, nghĩ suy... Ấy là thời khắc em hạnh phúc nhất nhưng em không biết đến cảm giác này. Trạng thái hạnh phúc và khổ đau đồng thời đến với em khi em biết đến cuộc sống. Và, cuộc sống an lành thì ai cũng muốn, cũng mơ ước có được trong đời, mãi mãi hoặc giả kéo dài hơn thống khổ.


26.3.07

Tâm sự của bàn tay



Đi nhé! Đi bình an! Nơi bạn đến sẽ đón chào bạn như một luồng gió mới gợi tình, như một ánh nắng lạ đầy sức sống. Sẽ tốt đẹp! Sẽ ổn thoả cả thôi, bạn nhỉ!

Định dạng nhanh toàn Blog

Bản quyền thuộc Người lính Việt,Blogger-@2014-Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024,tỉ lệ 100-125%.

Trang chủ | About Me | Chuyên trang video quân đội | Chuyên trang người lính với cộng đồng | Liên hệ